Bài thơ "Nắng mới" là tiếng lòng thổn thức cùng với tiếng thổn thức của lòng ta![]() Lưu Trọng Lư làm bài thơ "Nắng mới " khi đã xa mảnh đất Cao Lao Hạ quê ông! Thế nên mới sinh nhớ cảnh quê, nhớ mẹ, mới phải "mường tượng" những hình ảnh đã xa! Đọc bài thơ, ta hết sức xúc độngvề những kỷ niệm về người mẹ đã khuất.
Nắng mới, đây là nắng đầu mùa, mỗi năm chỉ có một lần báo hiệu đã hết những tháng ngày lạnh ẩm. “Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội”, mẹ lại mang áo rét ra phơi, để cất đi dành cho mùa rét tới. Cái nắng mới của hoài niệm này mới náo nức, mới tươi vui làm sao, đây nắng như bởi gắn với một cậu bé lên mười, với một người mẹ chăm chút, hiền dịu. Nắng tuổi thơ sao khác với nắng bây giờ dù đều là nắng mới, nắng đầu mùa: Nắng hiện tại: “hắt”, nắng của quá khứ: “reo”, hai động từ đã thể hiện thật tinh tế tâm trạng của nhà thơ… trước ấm áp, hạnh phúc sum vầy bao nhiêu thì giờ lại lạnh lẽo, côi cút và đơn lạnh bây nhiêu… Màu đỏ của chiếc áo trong tiếng nắng reo làm cho câu thơ sáng lên, ấm nóng hơn. Có lẽ cũng nhờ màu đỏ ấy trở thành một điểm son trong nỗi nhớ về tuổi thơ. Màu đỏ của chiếc áo là một chi tiết nghệ thuật rất đặc sắc, nó làm cho kỉ niệm trong sáng, làm ấm nóng một tâm hồn lạnh lẽo khi phiêu dạt về tuổi thơ . NẮNG MỚI Chập chờn sống lại những ngày không. Lưu Trọng Lư Tin mới hơn
Tin cũ hơn
|
|
Bạn đánh giá như thế nào về hoạt động của Hội Làm vườn Việt Nam |
Hoạt động có hiệu quả |
Hoạt động không hiệu quả |
Không có ý kiến |