Gốc bồ hòn
Thơ Xuân Diễn
Quê mình cây rợp đường thôn
Sao em cứ gốc bồ hòn hẹn anh
Để rồi cái số cùng xanh
Cái duyên cùng lỡ cái tình cùng đau
Nhớ nhung đến lúc bạc đầu
Vẫn chưa thay được cho nhau vị đời.